Hôm nay, được hôm mưa bão, anh em trong lab rút về khá sớm, trừ mấy bạn còn ngồi lại chạy deadline, rảnh rỗi ngồi chia sẻ một chút với mọi người một chút về networking (tạo quan hệ). Qua trải nghiệm của cá nhân, cũng không phải là quá nhiều, giới thiệu một chút về cá nhân, mình mới chỉ kinh qua 3 năm sinh viên trong một phòng nghiên cứu ở 1 trường kĩ thuật, 2 năm làm part-time ở 1 công ty start-up công nghệ (2 quãng thời gian này có overlap 1.5 năm) và hiện tại thì đang học tại một viện nghiên cứu tại Hàn Quốc. Quãng thời gian làm việc kể trên cũng không phải là quá dài nhưng cũng đã cho mình được tiếp xúc với khá nhiều người, thú vị có, khó chịu có, thậm chí đáng ghét cũng có. Nhưng mỗi người đều có một cái gì đấy để lại cho mình suy ngẫm khá thú vị về mối quan hệ giữa người với người ở trong một nhánh công việc nói riêng cũng như người Việt Nam nói riêng. Chắc hẳn nhiều bạn khi đi làm ở các môi trường khác nhau, khi mới bắt đầu công việc đều có thể gặp những người mà kh
Bỗng tư nhiên một ngày, khi mà thức dậy, như mọi hôm, lại vào guồng của công việc hiện tại, xoáy đi và cuốn theo nó, nhưng bỗng dưng bạn nhận ra không thấy động lực (motivation) mọi ngày đâu nữa, cảm giác chơi vơi và mông lung ... Có thể do gặp chuyện gì đó không vừa lòng trong công ty, không hài lòng trong công việc, mâu thuẫn với người yêu, bị người yêu đá, xích mích với đồng nghiệp hay đơn giản tự nhiên thấy thế 😅 Thực ra không thể tự nhiên mà có cái cảm giác đấy được, cá nhân mình nghĩ nó sẽ bị ảnh hưởng bởi một quãng thời gian trước đó, có sự việc gì đấy khiến bạn nản lòng, khiến tự nhiên bạn thốt ra "Tại sao phải làm cái công việc chán chết này ?" hay đại loại như thế. Đối với một người mà công việc khó khăn mình phải đối mặt hằng ngày, nản lòng coi như đâm đầu vào tường (công việc của mình liên quan đến Computer Science). Khi mà gặp phải hiện tượng như thế, mình thường mất một vài ngày để nhận ra và phải tìm cách loại bỏ ngay. Mình nghĩ ai cũng có lúc rơi vào